Tổ tiên nhắn nhủ: “Có tiền chớ bước vào ba nơi, không tiền chớ gần hai hạng người.”
Những câu tục ngữ, lời xưa… đều là điều người xưa truyền lại cho con cháu, để nhắc nhở và giúp đời sau bớt đi đường vòng. Trong vô số lời răn ấy, có một câu khuyên rất thấm thía: “Có tiền không vào ba nơi, không tiền chớ gần hai người.” Hôm nay chúng ta thử xem, đó là ba nơi nào, hai người nào, và vì sao lại như vậy?
Có tiền không vào ba nơi
Tiền có thể khiến con người giàu sang và hưởng thụ cuộc sống, nhưng cũng có thể khiến con người sa ngã, rước lấy phiền toái. Bởi vậy, người xưa dặn dò rằng: khi một người đã có tiền, có ba nơi tuyệt đối không nên bước vào.
Nơi thứ nhất: Chốn cờ bạc
Sòng bạc, còn gọi là chốn đỏ đen. Trong thời cổ đại, sòng bạc đúng là cơ sở được phép hoạt động hợp pháp, xuất hiện từ thời thương chu, rồi dần hình thành hệ thống và quy mô rõ rệt.
Thế nhưng đây không phải là nơi tốt lành. Không ít con cháu nhà giàu vì đam mê cờ bạc mà tán gia bại sản, cuối cùng tay trắng. Vì vậy, dù giàu có đến đâu, nơi này cũng tuyệt đối không được bước vào.
Nơi thứ hai: Chốn phong nguyệt
Chốn phong nguyệt thời xưa cũng là cơ sở hợp pháp và chịu sự quản lý của quan phủ. Loại hình này xuất hiện từ thời Xuân Thu – Chiến Quốc, rất dễ làm tiêu tan chí khí và tinh lực của người có hoài bão. Bởi vậy, phải tránh xa những nơi khiến con người dần đánh mất lý tưởng sống và đánh mất chính mình.
Nơi thứ ba: Cửa nhà góa phụ
Người xưa thường nói: “Cửa nhà góa phụ, thị phi nhiều.”
Dù giàu có đến đâu cũng đừng để bản thân phạm sai lầm trong phương diện lối sống và đạo đức. Người đã có gia đình thì càng không được dây dưa chuyện nam nữ.
Khi có tiền, càng phải tự biết kiềm chế, tu dưỡng bản thân để phẩm hạnh tương xứng với của cải mình có. Có như vậy mới giữ được tài sản và giúp tài sản càng thêm tăng trưởng.

Không tiền chớ gần hai hạng người
Khi một người rơi vào cảnh nghèo khó, đó cũng là lúc hoạn nạn tìm đến, và khi ấy dễ nhìn rõ nhất bản chất thật của bạn bè, người quen xung quanh. Trong hoàn cảnh ấy, người có thể nghèo, nhưng chí khí tuyệt đối không thể thấp. Và càng phải nhớ không được gần hai kiểu người sau.
Thứ nhất: Kẻ “đá xuống giếng”
Đây là hạng người vui mừng khi thấy người khác gặp nạn, lúc nào cũng mang tâm lý “đứng xem trò cười”. Khi bạn giàu có, họ bám lấy bạn, nâng bạn lên như ngôi sao. Nhưng khi bạn suy sụp, họ lại mong bạn thảm hại hơn, không những không giúp mà còn góp phần làm bạn thêm khốn đốn.
Vì vậy, nếu trong lúc nghèo khó bạn nhìn rõ được loại tiểu nhân này, thì khi bạn đứng dậy được, họ có tìm đến cũng phải tránh xa, bởi bản thân họ chính là tai họa.

Thứ hai: Kẻ vô tình vô nghĩa, chỉ biết lợi mình
Khi bạn nghèo túng, những người từng thân thiết lui tới lại coi bạn như sao chổi, tự động tránh xa vì sợ chuốc phiền.
Bạn nghèo, có thể sẽ phải vay mượn khắp nơi để vực lại cuộc sống, còn họ thì vì sợ bạn nhờ vả mà chủ động cắt liên lạc. Những người như vậy chỉ có thể cùng bạn hưởng phúc, chứ không thể cùng bạn chịu khổ.
Thế nên, gặp phải hạng người này, tốt nhất hãy giữ khoảng cách, tránh để người ta coi thường, mà mình cũng giữ được tôn nghiêm.
Lời bàn
“Có tiền không vào ba nơi, không tiền chớ gần hai hạng người” – câu tục ngữ này là kết tinh kinh nghiệm quý giá của người xưa. Nó khuyên chúng ta hãy sống cho tốt, tránh xa những nơi tạp loạn và những người phức tạp. Nếu làm được hai điều ấy, cuộc sống tự nhiên sẽ bình yên và ít phiền não hơn.
Khai Tâm biên dịch
Theo secretchina
Theo vandieuhay
