Nơi góc chợ, mẹ vẫn thắp sáng ước mơ con
Trong cuộc sống bộn bề hôm nay, giữa những lo toan cơm áo và guồng quay mưu sinh, đôi khi ta dễ quên mất rằng, đằng sau mỗi bước đi của mình, luôn có một người âm thầm dõi theo, nâng đỡ mà không đòi hỏi điều gì. Người đó chính là mẹ – người phụ nữ bình dị nhưng chứa đựng cả bầu trời yêu thương.
Có lẽ ở bất cứ thời nào, tình mẹ dành cho con vẫn là thứ tình cảm bao la và thuần khiết nhất trên đời. Người mẹ có thể chịu khổ, chịu thiệt thòi, chỉ mong con mình được ấm no, học hành nên người, và bình yên giữa cuộc đời nhiều sóng gió.
Có thơ rằng:
Cơm người khổ lắm ai ơi,
Chẳng như cơm mẹ vừa ngồi vừa ăn.
Dẫu cha mẹ có khó khăn,
Cũng cho con đủ gối chăn, cơm lành.
Quả đúng vậy, trong cuộc sống này, chỉ có cha mẹ là yêu thương con vô điều kiện, không cần báo đáp, không tính toán thiệt hơn.
Một câu chuyện được đăng trên trang AsiaOne đã khiến biết bao người rơi nước mắt, kể về người mẹ ở Trung Quốc. Vì mưu sinh, chị phải buôn bán ở chợ từ sáng đến tối, không có nhiều thời gian ở bên con. Thương con nhỏ còn đang tuổi đến trường, chị đã nghĩ ra một cách vừa lạ vừa cảm động: đưa con đến sạp thức ăn của mình, để tranh thủ mỗi khi vắng khách, hai mẹ con cùng học bài.

Dưới gầm sạp hàng vốn chỉ vừa đủ cho người lớn ngồi cúi đầu, chị lót một tấm bìa cứng làm đệm, kê hai thùng các-tông chồng lên làm bàn, đặt thêm chiếc đèn nhỏ và quyển sách vở của con. Trong không gian chật chội ấy, cô bé Ân Nhã 7 tuổi vẫn cặm cụi học bài, đôi khi va đầu vào thành bàn, khẽ kêu “Đau quá” rồi lại tự xoa đầu, tiếp tục học. Mỗi khi rảnh tay, mẹ lại cúi xuống, nhẹ nhàng sửa từng lỗi cho con, ánh mắt đầy yêu thương.
Gia cảnh khó khăn, nhưng Ân Nhã rất hiểu chuyện, học hành chăm chỉ và ngoan ngoãn. Cô giáo chủ nhiệm của em sau khi biết chuyện đã đến thăm, xúc động nói: “Ân Nhã học chăm, chữ viết đẹp, kết quả các bài kiểm tra đều rất tốt.”
Giữa dòng người tấp nập, hình ảnh người mẹ ngồi bán hàng, thỉnh thoảng cúi xuống gầm sạp nhìn con học bài, đã trở thành bức tranh đẹp nhất về tình mẹ – mộc mạc mà thiêng liêng.

Không cần những món quà lớn lao, không cần lời hứa hẹn, tình yêu của mẹ chính là ngọn đèn nhỏ vẫn lặng lẽ soi sáng con đường con đi, dù cuộc sống có tối tăm đến đâu. Và chính từ nơi tưởng chừng tầm thường nhất – một góc chợ, một tấm bìa cũ, một bàn học tạm bợ – lại toả ra thứ ánh sáng dịu dàng, ấm áp nhất của nhân gian: ánh sáng của tình mẹ.

Khai Tâm biên tập
Xem thêm
Theo vandieuhay