Câu Chuyện Cuộc ĐờiĐời Sống

Từ một ánh nhìn, vận mệnh liền thay đổi

Từ một ánh nhìn, vận mệnh liền thay đổi
Từ một ánh nhìn, vận mệnh liền thay đổi

Có những mất mát diễn ra trong im lặng tuyệt đối, không một tiếng vang, không một dấu hiệu rõ ràng nào báo trước. Chúng chỉ khẽ khàng rời đi, như bóng hoàng hôn dần buông mà ta không hay.

Phúc phần trong đời người cũng thường như thế. Nó hiếm khi tan biến vì những biến cố lớn lao, những sai lầm ồn ào hay nghịch cảnh dữ dội. Thay vào đó, nó lặng lẽ suy suyển từ những khoảnh khắc nhỏ bé nhất trong tâm trí: một ánh mắt thoáng mang theo chút khinh thường, một suy nghĩ vô thức so sánh hơn thua, hay một niệm tưởng ngầm hạ thấp giá trị của người khác.

Những điều ấy có thể không hề được nói ra, không biểu hiện thành hành động cụ thể. Nhưng sâu thẳm bên trong, chúng đã tự tạo nên một khoảng cách, khoảng cách giữa ta và sự thiện lành vốn dĩ luôn sẵn có.

Khi ta nhìn ai đó bằng ánh mắt ấy, dù chỉ trong chớp mắt, ta đang tự xây dựng một bức tường vô hình: tường của sự kiêu ngạo tinh tế, tường ngăn cách ta khỏi việc nhận ra rằng mỗi con người đều là một vũ trụ riêng biệt. 

Họ mang theo những câu chuyện chưa từng kể, những gánh nặng thầm lặng, những vết sẹo từ những con đường mà ta chưa từng bước đi. Một ánh nhìn khinh suất không chỉ vô tình chạm vào nỗi đau của họ, mà còn tự khắc vào tâm hồn ta một vết nứt, vết nứt làm rò rỉ dần nguồn năng lượng thiện, khiến ân lành ngày càng xa vời.

Người xưa từng chiêm nghiệm sâu sắc: khi lòng khởi niệm kiêu ngạo trước người yếu thế, đức hạnh đã bắt đầu hao hụt. Khi tâm sinh khinh mạn trước cảnh khốn cùng, phúc phần đã lặng lẽ rời bỏ. 

Không phải do hình phạt từ bên ngoài, mà vì chính niệm ấy đã tự khép chặt cánh cửa dẫn đến những điều tốt đẹp, như một căn phòng dần tối tăm khi ta quên mở cửa sổ đón ánh sáng.

Ngược lại, những người sở hữu phúc phần sâu dày thường sống trong sự tĩnh lặng nội tại đáng ngưỡng mộ.

9b96d5c3b18b5abf640a53b5b2f7920c

Họ không màng chứng tỏ mình vượt trội mà họ nhìn thế gian bằng sự tôn trọng chân thành, tự nhiên như hơi thở. Nhìn thấy vẻ đẹp ở người khác mà lòng khẽ vui mừng, khâm phục. Thấy những bất toàn mà khởi lòng cảm thông sâu sắc, như nhìn thấy chính mình trong một phiên bản khác của cuộc đời.

Chính sự khiêm nhường ấy, lặng lẽ và bền bỉ, nuôi dưỡng ân lành ngày càng dồi dào, như dòng suối ngầm âm thầm tưới tẩm đất đai, khiến cây cối xanh tươi mà không cần phô trương.

Phúc phần không phải thứ đến từ may rủi hay ngoại cảnh xa xôi. Nó được kiến tạo từ chính những lựa chọn hàng ngày, gần gũi nhất: từng ánh mắt ta trao đi với sự tử tế, từng suy nghĩ ta chọn giữ lại với lòng từ bi, từng khoảnh khắc ta quyết định mở lòng thay vì khép kín.

Hãy thử, chỉ một lần thôi, nhìn những người quen thuộc và xa lạ xung quanh bằng ánh mắt trân quý, như nhìn một phần của chính vũ trụ rộng lớn mà ta thuộc về.

Bạn sẽ nhận ra rằng, việc giữ gìn một ánh nhìn thiện lành không chỉ là món quà dành cho người khác, mà còn là cách sâu sắc nhất để mời gọi và mở rộng vận mệnh tốt đẹp cho chính cuộc đời mình.

Vì rốt cuộc, những gì ta âm thầm gieo qua ánh mắt, sẽ lặng lẽ nở hoa trong chính hành trình của ta.

Tú Uyên biên tập
Ảnh minh họa: Internet

Xem thêm

Theo vandieuhay

Gửi phản hồi