Câu Chuyện Cuộc Đời

Chỉ cần một người không quay lưng

Chiều muộn.

Khu chung cư cũ đứng lặng giữa lòng phố, những ô cửa sổ vàng vọt như những con mắt mỏi mệt nhìn xuống dòng người hối hả bên dưới. Trong sân, ông lão nhặt ve chai kéo chiếc bao tải nặng trĩu, bước đi bằng đôi dép nhựa đã gần mòn hết đế. Mỗi bước chân ông là một tiếng lạo xạo khẽ vang âm thanh nhỏ nhoi nhưng dai dẳng của những phận người lầm lũi.

Ông đến thang máy, bấm nút, cửa mở ra, bên trong đã có bốn người, hai phụ nữ công sở, một người đàn ông trung niên, và một chàng trai trẻ. Không ai nhìn ai, mỗi người đều bận với thế giới của riêng mình. Mùi nước hoa, mùi áo vest mới, mùi mồ hôi pha lẫn trong không khí hẹp đến nghẹt thở.

New Project 31 1
Chỉ cần một người không quay lưng

Ông lão khẽ cúi đầu chào, rồi đứng nép sang một bên, thang máy khép lại, tiếng nhạc nền nhẹ vang lên, đều đặn như thói quen của sự vô cảm.

Khi thang bắt đầu di chuyển, bất ngờ chiếc bao tải trượt khỏi tay ông, rơi xuống đất. Ông theo đà ngã quỵ, ôm ngực, hơi thở đứt quãng. Gương mặt ông nhăn lại vì đau đớn, đôi chân run rẩy không còn chống nổi.

Mọi người trông thấy thì hốt hoảng, nhưng chỉ nhìn ông lão, không ai dám lại gần.

Người đàn ông trung niên liếc qua, rồi lại cúi xuống màn hình điện thoại. Một phụ nữ nhấn nút “mở cửa”, vừa đến tầng thì bước nhanh ra, chẳng ngoái đầu. Người còn lại đứng chết lặng, tay siết chặt quai túi, ánh mắt lảng đi.

Nét mặt ông lão, càng ngày càng xanh đi, mồ hôi vã ra.

Chỉ còn chàng trai trẻ, anh do dự giây lát, rồi bước tới.

– Ông ơi, ông có sao không?

Không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng thở hổn hển yếu ớt. Anh vội gọi cấp cứu, rồi quỳ xuống, bắt đầu ép tim. Không gian nhỏ hẹp bỗng vang lên nhịp đập khẩn cấp của lòng người những tiếng “ép rồi  thổi” hòa cùng tiếng nhạc nền vô cảm của chiếc thang máy cũ.

Giây phút ấy, người ta có thể cảm nhận được ranh giới mỏng manh giữa sự sống và cái chết, giữa thờ ơ và lòng nhân.

Một lúc sau, ông lão dần mở mắt, hơi thở ổn định hơn. Cửa thang mở ra, anh cúi xuống nhặt chiếc bao tải, đỡ ông dậy

– Ông ơi cháu đưa ông đi bệnh viện.

Ông run run nói, vội lắc tay

– Cảm ơn cháu, nhưng ông không có tiền.

Chàng trai mỉm cười, giọng nhỏ nhẹ:

New Project 32 3
Chỉ cần một người không quay lưng

– Cháu mới nhận tháng lương đầu tiên, cho cháu giúp ông nhé.”

Ông lão nhìn anh, đôi mắt ươn ướt. Trong nụ cười hiền hậu ấy, có lẽ là cả một đời vất vả được xoa dịu. Hai người cùng bước ra khỏi thang máy, bóng họ in dài trên nền hành lang vàng vọt. Phía sau, cánh cửa kim loại khép lại, lạnh lẽo và vô tri như chính những ánh nhìn từng quay đi.

Phật dạy rằng: “cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp phù đồ.”

Thế nhưng giữa đời sống hôm nay, có mấy ai còn dừng lại?

Xã hội ngày càng phức tạp, đầy rẫy những vụ lừa đảo, những kẻ giả vờ gặp nạn để trục lợi. Người ta sợ bị lợi dụng, sợ rắc rối, sợ lòng tốt của mình bị đem ra đánh đổi. Cũng phải thôi  khi lòng tin trở nên mong manh, khi trong chính gia đình, giữa bạn bè hay anh em vẫn có thể phản bội vì lợi ích riêng, thì sự nghi ngờ đã trở thành bản năng để tự bảo vệ.

Nhưng giữa nỗi sợ đó, chỉ cần một người dám dang tay ra, thế giới này đã khác đi rồi. Bởi ánh sáng không cần quá nhiều chỉ cần một tia cũng đủ xé rách bóng tối.

Hành động nhỏ của chàng trai trong thang máy hôm ấy có thể chẳng được ai nhớ lâu, nhưng có lẽ, nó đã gieo lại trong lòng những người chứng kiến một chút suy ngẫm, một khoảng lặng để soi vào chính mình.

Có thể, vào một ngày nào đó, khi họ nhìn thấy ai đó vấp ngã giữa dòng đời, hình ảnh ấy sẽ hiện lên trong tâm trí, để rồi họ cũng biết dừng lại, biết đưa tay ra. Vì lòng tốt, một khi được khơi dậy, sẽ lan truyền như hơi ấm giữa mùa đông  chạm vào những tâm hồn tưởng chừng đã nguội lạnh.

Giống như câu nói “khi bạn thắp sáng ngọn đèn cho người khác, con đường của bạn cũng trở nên sáng hơn.” Lòng tốt chính là ngọn lửa nhỏ có thể giải giáp thù hận, làm tan chảy sự lạnh lùng và chữa lành những vết thương trong tâm hồn.

Và chỉ cần một người không quay lưng, chỉ cần một trái tim còn biết rung động, biết thấu hiểu nỗi bất hạnh của người  khác, mà yêu thương giúp đỡ, chỉ cần một trái tim còn biết rung động, biết thấu hiểu nỗi bất hạnh của người khác, mà yêu thương giúp đỡ, thế giới này ngày càng ấm áp tình người.

Tiểu Hoa

New Project 82 1

Xem thêm

Theo vandieuhay

Gửi phản hồi