Câu chuyện cuộc đờiCuộc sống bốn phươngĐời Sống

Đi để hiểu, về để an

Tôi tên là Minh, một người đàn ông bình thường, từng nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ đi theo một con đường thẳng tắp: học hành, tìm việc, thăng tiến, và ổn định. Nhưng cuộc sống, như triết lý “tùy duyên” của Phật giáo, đã dẫn tôi qua những ngã rẽ bất ngờ, từ công ty cũ, đến một chân trời mới, rồi lại trở về nơi tôi bắt đầu. Hành trình ấy, dù đầy thử thách, đã dạy tôi những bài học quý giá về lòng biết ơn, sự kiên trì, và ý nghĩa của việc sống đúng với đạo lý.

Những ngày đầu: Từ tay trắng đến thành công nhỏ

Hai mươi năm trước, tôi bước chân vào công ty Vạn Xuân, một doanh nghiệp nhỏ sản xuất đồ nội thất ở ngoại ô Hà Nội. Tôi chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, làm việc chăm chỉ, học hỏi từ những người đi trước. Vạn Xuân không chỉ là nơi làm việc, mà còn như một gia đình thứ hai. Sếp tôi, chú Hùng, luôn nói: “Làm việc không chỉ vì tiền, mà vì chữ ‘tín’ và lòng biết ơn.” Tôi ghi nhớ lời ấy và luôn cố gắng cống hiến hết mình.

Sau mười năm, từ một nhân viên quèn, tôi trở thành trưởng phòng kinh doanh. Công ty phát triển, tôi mua được căn nhà nhỏ, đưa bố mẹ từ quê lên sống cùng. Lúc ấy, tôi nghĩ mình đã đạt được giấc mơ. Nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi khao khát thử sức ở một môi trường lớn hơn, nơi có thể giúp tôi vươn xa hơn. Thế là tôi quyết định rời Vạn Xuân, dù lòng nặng trĩu.

Từ tay trắng đến thành công nhỏ.
Từ tay trắng đến thành công nhỏ.

Bước ra ngoài: Cơ hội mới và thử thách

Tôi nhận được lời mời từ một công ty đa quốc gia tại TP.HCM, với mức lương gấp đôi và cơ hội làm việc với công nghệ hiện đại. Tôi nghĩ đây là cơ hội để phát triển, để “tu thân” như lời dạy của người xưa. Tôi rời Vạn Xuân một cách chuyên nghiệp, cảm ơn chú Hùng và đồng nghiệp vì những năm tháng đã qua, hứa rằng sẽ không quên ân nghĩa.

Thời gian đầu ở công ty mới thật hào hứng. Tôi học được cách sử dụng phần mềm quản lý tiên tiến, làm việc với đội ngũ quốc tế, và tiếp cận những ý tưởng kinh doanh mới. Nhưng dần dần, tôi nhận ra môi trường này không như mình tưởng. Áp lực doanh số đè nặng, văn hóa cạnh tranh khốc liệt khiến tôi cảm thấy cô đơn. Tôi nhớ những ngày ở Vạn Xuân, nơi mọi người chia sẻ với nhau như gia đình, nơi chú Hùng luôn nhắc: “Làm việc phải có lòng nhân.” Tôi bắt đầu tự hỏi, liệu mình có đang chạy theo lợi ích cá nhân quá không?

Cuộc sống ở TP.HCM cũng không dễ dàng. Chi phí sinh hoạt cao, áp lực công việc khiến tôi ít có thời gian cho gia đình. Một lần, mẹ tôi gọi điện, bảo: “Con ơi, tiền nhiều để làm gì nếu lòng không vui?” Lời nói ấy khiến tôi giật mình. Tôi nhận ra mình đã quá bám chấp vào danh vọng và tiền bạc, quên mất giá trị cốt lõi của cuộc sống.

Quyết định quay về: Bài học từ sự trở lại

Tôi nhận được cuộc gọi từ chú Hùng.
Tôi nhận được cuộc gọi từ chú Hùng.

Sau ba năm, tôi nhận được cuộc gọi từ chú Hùng. Vạn Xuân đang mở rộng, cần người có kinh nghiệm để dẫn dắt đội ngũ mới. Chú hỏi: “Minh, con có muốn về không? Chú vẫn luôn xem con như người nhà.” Lời mời ấy khiến tôi xúc động. Tôi nhớ những ngày Vạn Xuân đã nâng đỡ tôi từ một chàng trai tay trắng. Tôi quyết định quay về, không phải vì thất bại ở công ty mới, mà vì nhận ra nơi ấy là nhà, là nơi tôi có thể cống hiến với trái tim chân thành.

Ngày trở lại Vạn Xuân, tôi mang theo những kỹ năng mới, cách quản lý đội nhóm hiệu quả, kỹ thuật bán hàng hiện đại, và cả sự khiêm tốn từ những thất bại. Tôi không còn là Minh của ngày xưa, chỉ biết cắm đầu làm việc. Tôi học được rằng, như triết lý “tùy duyên”, đôi khi quay về không phải là lùi bước, mà là bước đi đúng đắn để sống hài hòa với giá trị của mình.

Tôi chia sẻ kinh nghiệm với đồng nghiệp, giúp công ty áp dụng công nghệ mới mà vẫn giữ được văn hóa ấm áp. Chú Hùng nói: “Minh, con đi một vòng rồi về, nhưng con mang theo cả thế giới mới cho Vạn Xuân.” Lời nói ấy khiến tôi nhận ra, hành trình của mình không chỉ là vì bản thân, mà còn vì cộng đồng.

Bài học từ hành trình

Hành trình rời đi và quay về dạy tôi nhiều điều. Đầu tiên, tôi học được rằng cầu tiến là tốt, nhưng phải đi kèm với lòng biết ơn và trách nhiệm. Việc rời Vạn Xuân để học hỏi là đúng, nhưng tôi đã sai khi để lợi ích cá nhân lấn át giá trị con người. Thứ hai, tôi nhận ra rằng lòng trung thành không có nghĩa là ở mãi một nơi, mà là biết trân trọng và cống hiến khi có cơ hội. Cuối cùng, triết lý “tùy duyên” nhắc tôi rằng cuộc sống là một dòng chảy, và đôi khi, quay về là cách để tìm thấy sự an yên.

Hôm nay, tôi đứng đây, không phải là một người thành công lớn, nhưng là một người hạnh phúc vì sống đúng với đạo lý. Tôi hy vọng câu chuyện của mình sẽ truyền cảm hứng cho những ai đang đứng trước ngã rẽ: Hãy dám bước đi, dám học hỏi, nhưng đừng quên cội nguồn. Và nếu cuộc đời đưa bạn trở lại nơi cũ, hãy xem đó là cơ hội để cống hiến, để sống với lòng nhân và chữ tín.

Tú Uyên biên tập
Theo vandieuhay

Gửi phản hồi