Một đời người, chỉ cần nhớ ba điều này
Có bao giờ bạn tự hỏi: Con người rốt cuộc sống vì điều gì?
Ta chạy theo biết bao nhiêu thứ: học hành, sự nghiệp, tiền bạc, danh vọng, rồi tình yêu, tình bạn, gia đình… Mỗi giai đoạn lại có những lo toan khác nhau. Nhưng khi ngoảnh đầu nhìn lại, phần nhiều trong số đó giống như cát bụi, nắm trong tay mà chẳng giữ nổi. Thứ còn đọng lại, nhiều khi chỉ là vài vết thương trong tim, vài kỷ niệm ấm áp, và đôi khi là chút tiếc nuối.
Ba điều người xưa truyền lại dưới đây, nghe thì giản dị, nhưng càng đi qua năm tháng, ta mới càng thấm.
Điều thứ nhất: Khi còn trẻ, hãy giữ lòng trong sạch
Tuổi trẻ là đoạn đường tươi đẹp nhất, nhưng cũng mong manh nhất. Ai trong chúng ta chưa từng trải qua cảm giác bồng bột, nông nổi, chỉ vì một ánh mắt hay một cuộc vui thoáng chốc mà bỏ lỡ việc học, bỏ dở một ước mơ? Có khi, chỉ một sai lầm nhỏ ở tuổi ấy, cả một đời cũng chẳng thể quay lại sửa.

Người giữ lòng trong sạch sẽ biết giữ mình trước những cám dỗ của tình cảm, của dục vọng. Không phải để sống khô cứng hay phủ nhận những rung động đẹp đẽ, mà là để biết đặt tâm hồn và trách nhiệm lên trên những thoáng say mê. Bởi tình cảm thật sự đâu cần phải vội vã, mà sẽ đến khi ta đủ trưởng thành để đón nhận.
Khi một người trẻ biết giữ cho tâm mình trong sạch, họ giống như một dòng suối trong, không bị vẩn đục, để rồi mai sau trở thành con sông lớn nuôi dưỡng cả đôi bờ.
Điều thứ hai: Khi vào tuổi tráng niên, hãy giữ lòng hòa ái
Đây là lúc con người sung sức nhất, cũng là lúc dễ bị cuốn vào vòng xoáy hơn thua. Bạn có để ý không, khi còn trẻ ta thường muốn được công nhận, muốn chứng tỏ bản thân, muốn người khác phải nhìn mình bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Vì thế mà đôi khi, chỉ một lời nói không vừa tai cũng khiến ta bừng bừng tranh đấu.

Nhưng có bao giờ bạn tự hỏi: Những trận thắng ấy, ta được gì? Có khi, thứ duy nhất còn lại chỉ là một khoảng cách lạnh lẽo giữa ta và người khác, là sự mỏi mệt trong chính trái tim mình.
Người giữ lòng hòa ái sẽ bớt đi hiếu thắng, bớt đi chấp nê. Nhường một bước không phải là thua, mà là mở ra một khoảng trời rộng rãi hơn cho cả mình lẫn người. Người thật sự mạnh mẽ không phải là người luôn thắng kẻ khác, mà là người giữ được bình an cho tâm hồn, dù ở trong muôn vàn sóng gió.
Điều thứ ba: Khi về già, hãy giữ lòng buông xả
Ai cũng nghĩ rằng đến tuổi già, con người sẽ thong dong, nhưng thật ra, càng già, lòng người lại càng dễ sinh tham chấp. Muốn tích lũy thêm một chút, muốn nắm chặt nhiều hơn, sợ mất, sợ hao. Có những cụ cả đời vất vả, đến khi về già vẫn chưa từng dám sống thoải mái một ngày cho riêng mình, vì cứ lo giữ của, lo sợ không đủ.
Thế nhưng, thử hỏi: Thứ ta giữ khư khư ấy, cuối cùng mang theo được bao nhiêu?
Buông xả không phải là bỏ hết tất cả, mà là buông đi sự nặng nề trong lòng. Khi đã buông, ta mới thấy hóa ra một tách trà nóng, một nụ cười của con cháu, một buổi chiều gió mát… đã là hạnh phúc chẳng gì sánh bằng.
Người giữ lòng buông xả sẽ biết buông bỏ tham cầu, để tâm được nhẹ nhõm như mây.

Một đời người, chỉ cần nhớ ba điều này: Tuổi trẻ, giữ cho mình sự trong sáng; tuổi tráng niên, giữ cho mình sự hòa ái; tuổi già, giữ cho mình sự buông xả.
Nếu làm được vậy, thì dù đường đời có chông gai, cuối cùng ta vẫn có thể mỉm cười mà nói: Ta đã sống trọn vẹn, không hối tiếc.
Có lẽ, điều đáng sợ nhất không phải là cái chết, mà là sống cả một đời mà chưa từng biết thế nào là bình an trong tâm hồn.
Khai Tâm biên tập
Theo vandieuhay