Xem biểu diễn nghệ thuật “Phá núi cứu mẹ”, mâu thuẫn giữa cha và con được hóa giải
Tôi từng là giám đốc tư vấn tại một trường nghệ thuật. Tôi muốn chia sẻ với mọi người một câu chuyện cảm động đã xảy ra trong thời gian đó.
Một lần, trong buổi họp giao lưu giữa phụ huynh và giáo viên, sau khi cuộc họp kết thúc, một phụ huynh cao lớn để tóc đầu đinh, ánh mắt sáng rực đã chậm rãi bước từ phía cuối phòng đến chỗ tôi. Khi xác định xung quanh không còn ai, ông hỏi tôi: “Thầy Đổng, tôi có thể hỏi thầy một vấn đề được không?” Tôi đáp: “Mời ông nói.”
Mâu thuẫn cha con nảy sinh
Ông kể cho tôi nghe về chuyện giữa ông và con trai mình. Ông nói, con trai ông vừa vào lớp 10. Khoảng hai năm trước, một ngày nọ, ông và con trai xảy ra xung đột bằng lời nói. Con trai cãi lại ông, thái độ rất tệ, không hề lễ phép. Lúc đó, ông rất tức giận và cảnh báo con: “Đừng cãi nữa, nếu con còn cãi, bố sẽ đánh đấy.”
Lúc đó, cậu con trai đang trong giai đoạn nổi loạn, không chút kiêng dè mà cãi lại. Trong cơn tức giận, ông đã tát con trai một cái. Sau cái tát đó, cậu con trai nhìn ông đầy căm tức, sau đó không nói một lời và bỏ đi. Từ đó trở đi, cậu không bao giờ nói chuyện với ông nữa.
Người cha này chỉ có một cậu con trai. Tất cả những nỗ lực trong cuộc đời ông, những thành tựu trong sự nghiệp, đều là để xây dựng nền tảng cho con trai. Ông yêu thương con trai hết mực và cho rằng con không nên đối xử với mình bằng thái độ như vậy. Nhưng cậu con trai lại xem ông như không khí.
Thậm chí, đôi khi họ đi lướt qua nhau, cậu cũng không thèm nhìn ông, điều này khiến ông vô cùng đau lòng. Trong hơn hai năm qua nếu có việc gì, cậu con trai đều thông qua mẹ để nói với ông. Ông muốn mở lời với con, nhưng cậu luôn quay lưng bỏ đi.
Ông nói: “Thầy Đổng, tôi thực sự rất đau khổ, không tìm được cách nào, xin thầy hãy giúp tôi.”
Tìm kiếm giải pháp
Tôi nghĩ rằng mối quan hệ lạnh nhạt của họ không phải hình thành trong ngày một ngày hai, mà đã kéo dài hơn hai năm. Vì vậy, tôi đề nghị: “Ông có thể cho tôi một ít thời gian không? Tôi sẽ dành thời gian buổi sáng để tư vấn cho cậu ấy, khoảng một năm thì thế nào?” Nhưng ông đáp: “Tôi thực sự không thể đợi đến một năm! Tôi đã đau khổ hơn hai năm rồi.”
Tôi nói: “Vậy thì được, tôi sẽ dành thêm thời gian buổi tối để tư vấn cho cậu ấy, ít nhất cho tôi nửa năm.” Ông trả lời: “Thầy Đổng, tôi không thể đợi nổi một tháng, thậm chí một tuần tôi cũng cảm thấy khó chịu đựng.”
Tôi liền gợi ý: “Vậy thì thế này, ông hãy bỏ qua mọi định kiến, dẫn con trai và vợ cùng đi xem một buổi biểu diễn.” Tôi đưa cho ông một tờ quảng cáo về buổi biểu diễn Shen Yun sắp diễn ra. Ông nhìn tôi đầy nghi hoặc, mắt mở to như muốn hỏi: “Điều này có tác dụng sao?”
Tôi nói: “Trong quá trình tư vấn, chúng tôi đôi khi cũng sử dụng liệu pháp nghệ thuật. Con trai ông đang học đàn cello, có lẽ buổi biểu diễn này sẽ có ích cho gia đình ông. Tôi không dám chắc sẽ hiệu quả ngay lập tức, nhưng hy vọng nó sẽ giúp ích phần nào.”

Cuối cùng, ông mua ba vé xem Shen Yun. Vì con trai đã lâu không nói chuyện với ông, ông tự lái xe đến địa điểm biểu diễn, còn vợ và con trai thì đi taxi.
Môi trường gia đình được cải thiện
Điều bất ngờ là sau khi xem Shen Yun, cả gia đình ba người họ đã cùng nhau về nhà. Ông nói với vợ và con trai: “Bố chở hai mẹ con về.” Cậu con trai ngoan ngoãn lên xe cùng ông. Khi ông ngồi vào ghế lái và chuẩn bị khởi động xe, ông nghe thấy giọng con trai từ ghế sau: “Bố, bố ăn cơm chưa?”
Người cha kể: “Thầy Đổng, thầy có biết không, lúc đó nước mắt tôi trào ra. Đã quá lâu rồi thằng bé không nói chuyện với tôi, vậy mà câu đầu tiên nó mở miệng lại là quan tâm xem tôi đã ăn cơm chưa. Khoảnh khắc đó, mọi buồn phiền và đau khổ trong hơn hai năm qua tan biến ngay lập tức.”
Ông gọi điện kể cho tôi nghe, và tôi cũng rất vui. Ông còn nói thêm rằng không chỉ vậy, con trai ông trở nên rất ngoan ngoãn. Trước đây, khi mẹ gọi ăn cơm, cậu chẳng buồn nhúc nhích, nhưng giờ đây, khi thấy mẹ dọn dẹp nhà cửa, cậu chủ động giúp đỡ; khi mẹ nấu ăn, cậu còn vào bếp rửa rau, vo gạo. Sự thay đổi của cậu thực sự rất lớn.
Ông hỏi tôi: “Rốt cuộc là vì sao vậy?” Tôi trả lời: “Tôi cũng không rõ, nhưng tôi có thể nói chuyện với cậu ấy.”
Câu chuyện “Phá núi cứu mẹ” tháo gỡ nút thắt trong lòng
Sau đó, tôi tìm thời gian trò chuyện với cậu con trai. Cậu kể với tôi: “Các tiết mục của Shen Yun rất hay, nhưng tiết mục khiến cháu khóc nhiều nhất là ‘Phá núi cứu mẹ’.”
Cậu nói rằng trong câu chuyện này, Trầm Hương, nhân vật chính có mẹ là một vị tiên trên trời, xuống trần gian kết hôn với cha của cậu, điều này vi phạm thiên quy, nên mẹ cậu bị thiên binh thiên tướng bắt nhốt trong một hang động.
Cậu của Trầm Hương, tức Nhị Lang Thần, đã dùng một tảng đá lớn ở núi Hoa Sơn để phong tỏa cửa hang. Để cứu mẹ, Trầm Hương không kể ngày đêm, bất chấp mùa đông hay mùa hè, nỗ lực luyện công. Khi xem đến đây, cậu bắt đầu tự suy ngẫm: “Trầm Hương còn nhỏ như vậy đã biết hiếu thuận, còn mình thì sao?”
Sau khi luyện thành công, Trầm Hương tìm cậu của mình, hy vọng cậu thả mẹ ra, nhưng Nhị Lang Thần có sứ mệnh riêng và không đồng ý. Cuối cùng, trong trận chiến, Trầm Hương nhân cơ hội dùng rìu thần để phá vỡ tảng đá chặn cửa hang. Cậu con trai nói:
“Khoảnh khắc đó, tảng đá nặng nề trong lòng cháu cũng vỡ tan. Cháu đã sớm biết mình sai, nhưng cháu không nuốt được cục tức đó, không biết phải mở lời với bố như thế nào, và điều này cũng khiến cháu buồn. Nhưng khi thấy tảng đá bị phá vỡ, cháu cảm thấy mọi thứ đều có thể buông bỏ. Cháu không nghĩ ra được câu gì khác, nên chỉ hỏi bố: ‘Bố, bố ăn cơm chưa?’”
Kết luận
Chúng ta đều biết rằng mâu thuẫn gia đình thường khó giải quyết, nhưng cặp cha con này đã hóa giải được mâu thuẫn kéo dài nhiều năm thông qua một buổi biểu diễn nghệ thuật. Hy vọng rằng nhiều người hữu duyên và may mắn hơn nữa sẽ được xem Shen Yun.
Biên tập: Dương Phàm
Tác giả: Thầy Đổng, Đài Loan
vandieuhay